Trên trang Global times cơ quan ngôn luận
đảng cộng sản Trung Quốc đã cho đăng tải bài viết nói về cuộc cạnh tranh giữa
Việt Nam và Ấn Độ về thu hút đầu tư nước ngoài FDI và việc trở thành trung tâm
sản xuất tiếp theo của thế giới. Ngoài ra cũng có một cuộc thảo luận sôi nổi của
các chuyên gia TQ khi họ lo lắng rằng Việt Nam đang làm lung lay vị thế công xưởng
thế giới của Bắc Kinh.
Global Times của Trung Quốc cho rằng : Việt Nam, quốc gia có
chính sách thân thiện với đầu tư trực tiếp nước ngoài, đã vượt qua Ấn Độ trong
cuộc chiến giành quyền trở thành trung tâm sản xuất tiếp theo sau Trung Quốc.
Bài báo viết như sau : Kể từ thời điểm đưa ra yêu cầu chấp
thuận đầu tư nước ngoài vào tháng 4 năm 2020 đối với các quốc gia có chung biên
giới trên bộ với Ấn Độ, chính phủ Ấn Độ đã phê duyệt 80 đề xuất liên quan đến
các công ty Trung Quốc vào ngày 29 tháng 6, hãng truyền thông Ấn Độ The
Economic Times đưa tin hôm thứ Tư. Ấn Độ đã nhận được 382 đề xuất đầu tư từ các
công ty Trung Quốc trong giai đoạn này.
Mặc dù trong bản báo cáo khẳng định Ấn Độ đã nới lỏng một số
hạn chế đối với đầu tư của Trung Quốc kể từ giữa năm 2021, tốc độ phê duyệt
tương đối chậm cho thấy cách tiếp cận thận trọng của chính phủ đối với các đề
xuất đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI) từ Trung Quốc.
Một số chuyên gia Ấn Độ có thể cho rằng các biện pháp như hạn
chế đầu tư của Trung Quốc sẽ không ảnh hưởng đến sức hấp dẫn của nước này đối với
đầu tư nước ngoài từ các nước khác. Tuy nhiên, cách tiếp cận của Ấn Độ đối với
đầu tư của Trung Quốc và các công ty Trung Quốc cũng có thể là lời cảnh báo khiến
các công ty nước ngoài khác có thể lo lắng về việc liệu chính phủ Ấn Độ có áp đặt
các hạn chế đối với họ vì nhiều lý do khác nhau trong tương lai hay không. Hệ
thống phê duyệt đầu tư nước ngoài quá phức tạp và không thể đoán trước của Ấn Độ
có thể là một vấn đề tiềm ẩn đối với nhiệm vụ kích thích phát triển kinh tế bằng
cách thu hút đầu tư nước ngoài.
Từ lâu, Ấn Độ đã đặt mục tiêu trở thành cường quốc sản xuất bằng
cách thu hút đầu tư nước ngoài để phát triển nền kinh tế công nghiệp nội địa,
nhưng các chính sách bảo hộ của New Delhi bị nghi ngờ vì chúng mâu thuẫn với mục
tiêu của nước này.
Báo TQ nói về Chính sách thân thiện của Việt Nam.
Cho đến năm 2020, đã có một cuộc thảo luận sôi nổi về việc
hai quốc gia, Việt Nam hay Ấn Độ, sẽ là địa điểm chuyển sản xuất từ Trung Quốc,
để trở thành trung tâm sản xuất toàn cầu tiếp theo. Hiện tại, tình hình trở nên
rõ ràng, vì sản xuất của Việt Nam đã cho thấy khả năng phục hồi và tăng trưởng
lớn trong thời kỳ đại dịch. Trong quý đầu tiên của năm nay, GDP của Việt Nam
tăng trưởng khoảng 5% và kim ngạch thương mại đạt 176,35 tỷ USD. Xuất khẩu của
Việt Nam đạt 88,58 tỷ USD trong quý đầu tiên, tăng 12,9% so với cùng kỳ năm
ngoái. Một lý do quan trọng cho sự phát triển nhanh chóng của Việt Nam là nhờ
có chính sách đầu tư nước ngoài thân thiện.
Một số người có thể cho rằng Ấn Độ và Việt Nam có các chiến
lược phát triển khác nhau do điều kiện kinh tế khác nhau. Nhưng nếu thu hút đầu
tư nước ngoài vẫn là yếu tố then chốt đối với chiến lược phát triển của Ấn Độ,
thì kinh nghiệm của Việt Nam vẫn có thể hữu ích ở một mức độ nào đó.
Tính bất định xung quanh thái độ của Ấn Độ đối với đầu tư nước
ngoài làm tổn hại đến lợi ích của các công ty Trung Quốc trong ngắn hạn; tương
lai dài hạn, danh tiếng của Ấn Độ trong việc thu hút đầu tư nước ngoài và lòng
tin của các công ty nước ngoài sẽ bị ảnh hưởng.
Trung Quốc và Ấn Độ chia sẻ lợi ích chung trên nhiều lĩnh vực,
trong đó, hai quốc gia châu Á còn nhiều tiềm năng để khai thác về hợp tác kinh
tế - thương mại. Việc ngăn chặn sự chuyển dịch sản xuất liên tục từ Trung Quốc
sang Ấn Độ không có lợi cho sự phát triển của ngành sản xuất Ấn Độ và cũng
không thúc đẩy đối với việc xóa đói giảm nghèo.
Ngoài việc Việt Nam vượt qua Ấn Độ thì có nhiều dấu hiệu cho
thấy Trung Quốc đang lo lắng về việc mất vị thế công xưởng thế giới vào tay Việt
Nam. Trong bối cảnh áp lực tăng lên từ chiến tranh thương mại Mỹ - Trung, dịch
bệnh Covid-19 cho tới xung đột Nga – Ukraina. Giới học giả Trung Quốc tranh cãi
quyết liệt về nguy cơ tiềm ẩn này.
Các cuộc tranh luận bày tỏ quan ngại về việc Trung Quốc có thể
bị đe dọa bởi Việt Nam, nền kinh tế mở đang vươn lên mạnh mẽ, chưa bao giờ ngừng
lại.
Xung quanh chuyện Việt Nam có thể chiếm vị trí công xưởng thế
giới của Trung Quốc, tồn tại rất nhiều luồng ý kiến tranh cãi bên trong nền
kinh tế lớn thứ hai trên thế giới, đặc biệt là kể từ khi Bộ Công Thương Việt
Nam báo cáo giá trị xuất khẩu trong quý đầu tiên của năm 2022 đạt 88,58 tỷ USD,
tăng 12,9% so với cùng kỳ năm trước.
Theo Thời báo Bưu điện Nam hoa Buổi sáng (South China Morning
Post – SCMP), Trung Quốc đang đặc biệt quan tâm và xôn xao về mức tăng xuất khẩu
của Việt Nam thời gian qua.
South China Morning Post ngày 24/6 đăng tải bài viết với tựa
đề “Vị thế công xưởng thế giới của Trung Quốc bị Việt Nam đe dọa nhưng không có
gì cần phải lo lắng”, trong đó, chỉ rõ cuộc tranh cãi đang dấy lên ở đất nước tỷ
dân về những bước tiến đáng kinh ngạc của nền kinh tế Việt Nam cũng như chuyện
liệu vị trí công xưởng số 1 thế giới của Trung Quốc có bị đạp đổ hay lung lay.
Các nhà nghiên cứu Trung Quốc đã quy đổi giá trị xuất khẩu của
Việt Nam trong quý đầu năm nay (mức 88,58 tỷ USD) sang đồng Nhân dân tệ (564,8
tỷ NDT) vượt qua giá trị xuất khẩu từ cảng chính của Trung Quốc ở Thâm Quyến
(407,6 tỷ NDT) trong 3 tháng đầu năm 2022.
Bưu điện Nam hoa Buổi sáng cũng cho rằng, hiện nay, ở Trung
Quốc đang lo lắng mất đi danh hiệu “công xưởng thế giới” giữa bối cảnh các áp lực
từ bên ngoài tăng lên, tất cả tính chiến tranh thương mại Mỹ - Trung, dịch bệnh
Covid-19 và xung đột ở Ukraina. Giới nghiên cứu Trung Quốc lưu ý, các xung đột
địa chính trị này đang buộc các nước đánh giá lại nguy cơ phát sinh từ việc chuỗi
sản xuất quá phụ thuộc hay tập trung tại một vài địa điểm nhất định, trong đó,
cần tránh sự phụ thuộc quá nhiều vào Bắc Kinh.
Cụ thể, theo SCMP, riêng về nỗi lo cũng như nguy cơ Trung Quốc
bị mất vị thế “công xưởng thế giới” xuất hiện trong bối cảnh môi trường trong
nước ngày càng trở nên phức tạp hơn do các cuộc xung đột địa chính trị, ví dụ
như chiến tranh thương mại Mỹ-Trung dịch bệnh hay xung đột ở Ukraina, đã khiến
nhiều quốc gia phải đánh giá lại mức độ rủi ro đến từ sự phụ thuộc vào các chuỗi
cung ứng và sự phụ thuộc lẫn nhau giữa các nước.
Như đã đề cập, sự lo lắng tại Trung Quốc đã tăng thêm sau
thông tin về tình hình xuất khẩu của Việt Nam trong quý 1/2022.
Tuy thừa nhận rằng, khó mà tránh được việc các ngành công
nghiệp, xu hướng chuyển dịch sản xuất của các công ty đa quốc gia đang “rời bỏ”
Trung Quốc và đổ về Đông Nam Á, trong đó có Việt Nam, để tranh thủ tận dụng lợi
thế chi phí thấp, nhiều chuyên gia Trung Quốc cũng đánh giá, thực tế, chưa cần
lo lắng.
SCMP tham chiếu ý kiến phân tích của giới chuyên gia Trung Quốc
cho rằng, các ngành công nghiệp sản xuất của thế giới “chắc chắn sẽ tụ hội ở
Đông Nam Á” tuy nhiên, chuỗi công nghiệp được nâng cấp của Trung Quốc sẽ vẫn
duy trì được sức sống trong khu vực và xa hơn nữa.
“Thực tế, không có gì phải lo lắng về ngành công nghiệp sản
xuất của Trung Quốc, bởi những ngành công nghiệp rời bỏ Đại Lục chỉ có chuỗi
giá trị thấp”, - Giáo sư Yao Yang, chuyên gia kinh tế đến từ Viện Phát triển Quốc
gia thuộc ĐH Peking, nói thẳng.
Ông Yao tin rằng, bất chấp những quan ngại về khả năng sản xuất
ngày càng tăng của Việt Nam, Trung Quốc vẫn sẽ giữ được danh hiệu “công xưởng của
thế giới” “trong ít nhất là 30 năm nữa”.
Giới chuyên gia cũng cho rằng, việc chuyển dịch sản xuất sang
khu vực Đông Nam Á các sản phẩm thuộc chuỗi giá trị thấp cho phép người tiêu
dùng Trung Quốc hưởng lợi từ hàng hóa giá rẻ, trong khi các ngành công nghiệp nội
địa (kể cả ngành phụ trợ) đều được giải phóng, tận dụng khả năng để nâng cấp.
Bên cạnh đó, theo chuyên gia này, Việt Nam, Indonesia và Ấn Độ
cũng sẽ trở thành những điểm đến thu hút do nhân công giá rẻ sẵn có bên ngoài
Trung Quốc.
“Trung Quốc đúng là phải thận trọng về khả năng xuất khẩu Việt
Nam vượt qua Thâm Quyến, nhưng vấn đề thực sự mà chúng ta cần phải nghĩ đến và
giải quyết là việc nâng cấp ngành công nghiệp sản xuất trong nước”,
Chuyên gia này cho rằng, một khi xuất khẩu của Việt Nam được
đóng góp bởi các ngành công nghiệp của Trung Quốc, thì về bản chất, chẳng qua
đây cũng chỉ là một cách để tránh tranh chấp trong thương mại.
Chiến lược Trung Quốc + 1 và xu hướng dịch chuyển đầu tư khỏi
Trung Quốc đã xuất hiện trước đây và gia tăng mạnh mẽ hơn kể từ khi Covid-19
bùng phát.
Trong xu hướng này, Việt Nam đã được hưởng lợi và cơ hội đang
ngày càng rộng mở hơn bao giờ hết, khi Trung Quốc vẫn đang áp dụng chính sách
“Zero Covid” quá hà khắc. Theo chuyên gia kinh tế của Ngân hàng Thế giới (WB)
Yan Liu, xu hướng “Trung Quốc + 1” và dịch chuyển sản xuất gần hơn với thị trường
cuối cùng đang thúc đẩy sự phân bổ lại đầu tư ra khỏi Trung Quốc.
0 Comments